chuyển nhà thành hưng Vừa khẽ nhẹ để đôi tay khi rửa vết thương để không làm mẹ đau, Trà My cưng nựng mẹ: “Mẹ à, mẹ đừng khóc nữa. Mẹ cố gắng lên nhé! Vết thương sắp lành rồi, không còn rỉ máu nữa mẹ à. Mẹ sẽ chóng khỏi bệnh thôi”.
Vừa dứt vệ sinh vết thương lở loét của mẹ, Trà My lại lao vào chuẩn bị bữa cơm tối cho mẹ. Bữa cơm tối dành cho mẹ tối nay có khá hơn, khi sau cơn bão một người dân trong xóm đánh được cá đồng, cho Trà My và mẹ em mấy con.