Tuổi xuân không trở lại
Sáng ngày chẳng có hai
Kịp thời nên gắng sức
Năm tháng chẳng đợi ai
Trân quý tuổi xuân là biết quý tiếc thời gian.
Trên đời chỉ có một loại anh hùng chân chính, đó là sau khi vấp ngã vẫn nồng nàn yêu cuộc sống. Bất kể tiến trình là con đường mòn đầy chông gai hay là con đường lớn thênh thang, biết trân quý tuổi xuân thì thanh xuân còn mãi, mới không hoài phí cuộc đời này:
Chớ để đến già quay đầu lại,
Sầu vương bạc trắng mái đầu xuân.
Thời trẻ nếu không biết quý tiếc tuổi xuân, quý tiếc thời gian, tích cực tiến thủ vươn lên, đời người thấm thoắt, như dòng nước cuồn cuộn chảy ra biển khơi kia, đã qua đi thì không bao giờ trở lại:
Trăm sông đông đổ ra khơi
Cuốn đi liệu sẽ có thời về tây?
Nếu không gắng sức trẻ đầy
Buồn khi già lão tiếc ngày xanh qua.
Những năm tháng tinh lực sung mãn sẽ không quay trở lại, giống như trong một ngày chỉ có một buổi sáng. Vì vậy cần trân quý những năm tháng sức dài vai rộng, tự khích lệ mình, gắng làm nhiều việc đáng làm:
Tuổi xuân không trở lại
Sáng ngày chẳng có hai
Kịp thời nên gắng sức
Năm tháng chẳng đợi ai
Tuổi thiếu niên miệt mài học tập, đặt nền móng vững chắc cho sự nghiệp cả đời người. Chớ lười nhác bê trễ, đừng lãng phí quãng thời gian đẹp nhất này.
Cửa sổ bóng trúc lay thư án,
Rừng hoang tiếng suối động bút nghiên.
Thiếu niên gian khổ gây nền móng,
Nắm giữ thời gian kiến lập công
Yêu cuộc sống, trân quý từng tí từng chút trong cuộc đời. Những người và việc mà chúng ta gặp trong cuộc đời đều là những hồi ức đáng trân quý gìn giữ.
Áo vàng chàng tiếc mà chi
Tiếc chăng là thuở xuân thì chóng phai
Hoa xinh phải bẻ liền tay
Chớ để lâu ngày lại bẻ cành khô.
Từ tuổi thanh xuân đến khi tuổi già, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, những tình cảm mãnh liệt, những hùng tâm tráng chí, thế sự chìm nổi, bảy nổi ba chìm, cuối cùng cũng đã thành ký ức. Chỉ người thân bên mình, cùng hưởng niềm hạnh phúc gia đình, vui hưởng tuổi Trời, đó mới là hạnh phúc chân thực.
Vợ già vẽ giấy chơi cờ,
Trẻ con kim uốn lưỡi câu thả cần.
Lâu lâu tặng gạo cố nhân,
Thế này đã đủ tấm thân vô cầu.
Những ngày tháng tuổi hoa đã đi qua không bao giờ trở lại, nếu không biết tận dụng thời gian thì học vấn khó mà thành tựu. Thế nên mỗi giờ phút đều cần trân quý, không được coi nhẹ mà lãng phí.

Trẻ mau già học khó nên,
Thời giờ quý báu chớ quên miệt mài.
Mộng xuân chưa tỉnh còn say
Ngô đồng rụng lá thu bay trước thềm
Có người không muốn làm Thần Tiên mà chỉ ngưỡng mộ thiếu niên, bởi vì tuổi xuân luôn khiến lòng người ngây ngất:
Trong núi tháng hai hoa còn nở,
Du nhân qua lại kể chuyện Tiên.
Riêng ta tâm nguyện lòng có khác,
Chẳng thích Thần Tiên thích thiếu niên.
Tuổi xuân phơi phới ai mà chẳng ngưỡng mộ, nhưng nếu không trân quý, không nỗ lực thì sẽ chẳng còn giá trị. Thế nên tuổi xuân biết trân quý cộng thêm nỗ lực không ngừng thì sẽ có một vận mệnh tươi sáng, sẽ có được những thu hoạch bất ngờ.
Thì giờ là vàng bạc, vàng bạc lại khó mua được thời gian. Trân quý thời gian là trân quý sinh mệnh. Hành trình sinh mệnh chính là một quá trình trải nghiệm và tôi luyện, trưởng thành nên từ thất bại và kiếp nạn. Khi trân quý thời gian thì tôi luyện thành thục, tôi luyện nên một trái tim thuần khiết chân thành thể ngộ được ý nghĩa đích thực của cuộc đời.
ví dụ như : Lý do “Vua nhạc sàn” chi tiền tỷ làm show vẫn không thể mời Trường Giang